You are currently viewing [Review Phim] Maleficent: Mistress of Evil – Tiên Hắc Ám 2

Tiên Hắc Ám 2 – Maleficent: Mistress of Evil

Tiếp nối phần 1, Tiên Hắc Ám 2: 5 năm sau, công chúa Aurora (Elle Fanning đóng) hiện giờ đã trở thành nữ hoàng của xứ Moors thần tiên, sống cùng mẹ đỡ đầu Maleficent (Angelina Jolie). Nàng nhận lời cầu hôn của hoàng tử Phillip (Harris Dickinson) từ vương quốc Ulstead- người 5 năm trước đã không thể đánh thức nàng bởi nụ hôn tình yêu phá lời nguyền để đánh thức cô.  Họ hy vọng cuộc hôn nhân sẽ hợp nhất vương quốc loài người và xứ sở thần tiên.

Nhưng, cuộc gặp mặt thông gia đã diễn ra hết sức cà khịa, kết thúc là tuyên bố chiến tranh giữa vương quốc Ulstead của loài người và xứ Moors thần tiên hoang dã ngây thơ kỳ dị mà đại diện là hai nữ hoàng quyền lực Hoàng hậu Ingrith (Michelle Pfeiffer) và Tiên Hắc Ám Maleficent. Liệu cuộc hôn nhân giữa hoàng tử và công chúa có được như ý và mối thù giữa Tiên và Người có được giải toả? Mọi người cứ vui lòng ra rạp, phim còn đang chiếu.

Vài nhận xét sau khi xem phim:

Ưu điểm:

  • Kỹ xảo đẹp tuyệt, các cảnh quay hoàn hảo art từng góc cạnh, thế giới thần tiên hiện lên lung linh kỳ ảo, thảm hoa rực sáng, đàn bướm sắc màu sống xen kẽ với các sinh vật nhỏ bé đáng yêu ngộ nghĩnh kỳ quái, nhất là Pinto (một biến thể của Nhím) và chú Nấm đáng yêu.

  • Chị đẹp Mã Lệ Phi Xuân Maleficent là tiêu điểm của phim, mỗi lúc chị xuất hiện dù quyền lực, giận dữ, bị thương, tuyệt vọng đều đẹp-hot quá mức cần thiết. Đôi mắt xanh lá biếc lên, làn môi đỏ rực (Russian red) lộng lẫy, gò má nhô cao được làm bằng kỹ xảo ấn tượng, cặp sừng hiển hách, với đôi cánh quyền lực, và các bộ trang phục mỗi lần nàng xuất hiện đều đẹp ná thở, đặc biệt ở cảnh cao trào cuối, bộ trang phục như nét tranh thuỷ mặc chấm phá bí ẩn Đông Phương. Cảnh mang lại nghệ thuật thị giác nhất art nhất với mình là cảnh Mã Lệ Phi Xuân thức dậy khi bị thương trong tổ chim khổng lồ tối giản, gam màu đen trắng, đôi môi đỏ rực, làn da trắng sứ, mái tóc nâu đen để xoã dài mượt mà, như một bức tranh thế giới huyền bí, gây ấn tượng khá giống cảnh trong phim Hoạ Bì của Trung Quốc nhiều năm trước.

  • Cảnh cả xứ Moors ngây thơ hớn hở đi về vương quốc Ulstead dự lễ cưới thật hồn nhiên trong trẻo.

  • Mã Lệ Phi Xuân đã không còn cô đơn nữa kể cả khi con gái đỡ đầu đi lấy chồng, nàng đã có đồng loại cùng dòng Hắc Tiên. Phần 2 cho nàng tình cảm người hơn và nhảm hơn, nên yếu tố thần bí uy quyền mạnh mẽ lạnh lùng đã bị suy yếu.

  • Nhiều năm gần đây các phim càng ngày càng cẩn thận về chủng tộc, nhỡ vạ miệng vạ cảnh vạ nhân vật là bị kiện như chơi. Như phim tội phạm thì sẽ cho da trắng bị buộc tội, da đen vô tội; nhân vật phản diện sẽ không phải chỉ là đàn ông độc ác, người nhìn hắc ám chưa chắc đã xấu xa, nên cho phản diện phải là nữ nhân thuần chủng tóc vàng da trắng mắt xanh cao quý như phim này. Phim trường có vẻ đang trong thế hội chứng Apartheid ngược.

  • Giải trí vui vẻ, tình cảm mẹ con éo le đủ để có chút xót thương Mã Lệ Phi Xuân mà bực bội nàng công chúa, ngủ nhiều nên lú.

  • Dù phim cổ tích vẫn không quên nhiệm vụ trọng đại là nhắc nhở về ý thức bảo vệ môi trường, cũng may là được lồng vào phim duyên dáng, nhẹ nhàng.

Nhược điểm:

  • Tâm lý nhân vật công chúa Aurora khá vô lý. Ngu ngơ thì cũng vừa thôi. Tình mẹ nuôi cả mấy chục năm chả bằng  lời cầu hôn của zai mới quen vài năm và đứng luôn về phía mẹ chồng dù mới quen nửa buổi, mà nghi ngờ phủ nhận luôn mẹ nuôi mình. Đấy các má, đẻ con gái là dễ thế lắm, quắn đít vì trai. Tưởng diễn biến trong phim đủ sáng mắt ra, thế mà gần kết lại hết sức sến súa thiện lương giả cầy, đẩy mẹ nuôi vào cõi tử bằng sự “thây ngơ” (ngây thơ) của mình. Nếu các bạn bảo đó là thử thách niềm tin, tình cảm giữa hai mẹ con thì khá khiên cưỡng, dù nghe có vẻ hợp lý.

    Nàng đẹp Mã Lệ Phi Xuân không chiếm quá nhiều đất diễn, dù ai đã xem phần 1 xuất sắc của nàng thì đều muốn xem tiếp phần 2 chủ yếu vì nàng mà thôi. Ở phần này vai diễn của nàng cũng chỉ như phần 1, không đẩy sâu thêm vào tâm lý, mà cho nàng thêm vài cảnh nhảm hài, để thấy dù bề ngoài hắc ám ngầu lòi thì trái tim vẫn mềm ấm hài hước như ai.

  • Hoàng tử Phillip và công chúa Aurora đều khá nhạt trong phim, công chúa ngu khỏi nói lại còn cả tin sẵn sàng vì zai diệt thân, hoàng tử thì nhạt nhoà vô đối. Hai bà mẹ đã giành trọn tiêu điểm.

  • Nữ hoàng Ingrith (Michelle Pfeiffer) nham hiểm man trá, có điều chúng ta chỉ còn nhìn thấy được qua nét diễn của đôi mắt, còn lại toàn bộ biểu cảm cơ mặt đơ cứng vì botox, đôi môi, đôi má đều cứng đơ, miệng cười mà da ko nhúc nhích lấy 1 ml. Michelle Pfeiffer (sinh 1958) đã từng rất đẹp hot ở thập niên 80 sang 90. Nhưng sau này bà lạm dụng botox khiến biểu cảm đơ cứng, xếp vào hàng Mặt Nhựa.

    Trang phục của Nữ hoàng Ingrith
  • Các phim của Disney thường đều có âm nhạc là 1 bài hát chủ đạo, phim này tuyệt nhiên không có tí nhạc nào, khiến phim thiêu thiếu.

  • Tự nhiên mọc ra cả 1 bộ tộc Hắc Tiên, báo hại Mã Lệ Phi Xuân bay lượn cô đơn suốt quãng đời tuổi trẻ. Hắc Tiên sắp tuyệt chủng mà sao có đủ màu da trắng vàng đen lộn xộn. Hoà hợp sắc tộc là đây chứ đâu.

  • Nữ quyền lên ngôi, cả cổ tích cũng không tha. Các đấng nam nhi mờ nhạt hết nước, chị em giành trọn quyền khống chế bộ phim. Anh vua bố thì chỉ yêu hoà bình ghét chiến tranh thích màu tím, nghe nói sui gia là Tiên Angelina Jolie thì sướng mê, rồi chả kịp thể hiện gì đã lăn đùng ra làm “Bố đẹp ngủ trên giường” mà “true love kiss” không cứu nổi, vô dụng y như hoàng tử con anh.

  • Nội dung dễ đoán, một số diễn biến hơi dễ dàng, tiện thể, không đẩy sâu thêm kịch tính và chiều sâu nhân vật, dù sao thì cũng là cổ tích hiện đại bịa thêm, phim cho cả trẻ con và người lớn nên cũng không đòi hỏi nhiều hơn.

Tổng kết lại: True love kiss không có thật tỉnh giấc đi mấy má công chúa bánh bèo. Đẻ con gái thì liệu liệu thần hồn kẻo nó sẵn sàng vì Dại Trai mà Diệt Thân! Dù sao thì vẫn nên cẩn thận với Loài Người. Well Well. 

Chấm điểm giải trí: 7

Hình ảnh kỹ xảo: 9

Nàng đẹp Mã Lệ Phi Xuân: 9.5

Nguồn ảnh: Internet

#Tiên_Hắc_Ám_2

#Maleficent_Mistress_of_Evil

#Mã_Lệ_Phi_Xuân

 

 

Leave a Reply